Lòng ta đây rạng ngời sắc hồng thắm
Con tim ta say đắm một bóng hình
Đêm lại về ôm gối mộng tương tư
Trong ảo mộng chẳng biết thực hay hư
Ta và người, kết nên duyên chồng vợ
Lòng ta đây cứ nghĩ ngợi lung tung
Chắc người có nhớ nhung gì ta chăng?
Lòng bồi hồi những phút mình gặp gỡ
Cho ta đây, viết lên những vần thơ
Dành tặng chỉ mỗi riêng người mà thôi
Lòng ta đây xóa hết những tháng ngày
Những đau khổ, đắng cay đời nghiệt ngã
Con tim ta như đã thuộc về người
Trót trao người chẳng một chút nghĩ suy
Bởi lòng ta đã ghắc ghi hình hài
Người con gái, cho ta sự yêu thương
Lòng ta đây sao cứ mãi vấn vương
Để lòng này cứ thầm thương thầm nhớ
Nhớ ánh mắt, nụ cười nàng duyên dáng
Cho ta vào một khoảng trời riêng tư
Con tim ta hình như đã thổn thức
Đã bắt đầu một nhịp đập yêu thương
Ai đem hai nửa ghép đôi.
Để hai chiếc lá suốt đời bên nhau.
Lời yêu người dấu ở đâu?
Để người tìm mãi ghép câu đợi chờ
Yêu là một chút ngẩn ngơ
Yêu là một chút thẫn thờ bên em
Yêu là thổn thức bao đêm
Yêu là ánh mắt môi mền trao nhau.
Lời yêu trôi dạt đi đâu
Để ai trọn kiếp ghép câu mong chờ!
Em ra đi với một nửa con đường
Một nửa trái tim, nỗi đau cũng chỉ còn một nửa
Anh có thể trách em chẳng vuông tròn lời hứa
Nhưng anh có làm gì để giữ mãi em đâu?
Thiếu anh rồi con sóng bỗng mồ côi
Con tàu vẫn ngược xuôi khách đông mà sao vắng
Cà phê đắng, sân trưa hè lặng nắng
Em đi sóng đôi vẫn như chỉ một mình
Trăng một nửa lẻ loi, thoảng cơn gió vô tình
Lại xô ngã trong em trùng trùng bao thành luỹ
Anh ẩn trong mỗi giấc mơ, len trong từng thoáng nghĩ
Biết mấy lỗi lầm chôn giấu được tình yêu?
Có trách thật nhiều, giận dỗi đến bao nhiêu
Khi tách khỏi nhau, em chỉ là một nửa
Một nửa trái tim, một nửa buồn vui, một nửa thôi, mãi mãi
Một nửa địa cầu, một nửa lạc loài, một nửa bình yên...
Tìm mãi tìm hoài nhưng chẳng thấy
Tình yêu ơi em là ai vậy?
Để tôi tìm, tìm mãi tên em..
Con tim ta say đắm một bóng hình
Đêm lại về ôm gối mộng tương tư
Trong ảo mộng chẳng biết thực hay hư
Ta và người, kết nên duyên chồng vợ
Lòng ta đây cứ nghĩ ngợi lung tung
Chắc người có nhớ nhung gì ta chăng?
Lòng bồi hồi những phút mình gặp gỡ
Cho ta đây, viết lên những vần thơ
Dành tặng chỉ mỗi riêng người mà thôi
Lòng ta đây xóa hết những tháng ngày
Những đau khổ, đắng cay đời nghiệt ngã
Con tim ta như đã thuộc về người
Trót trao người chẳng một chút nghĩ suy
Bởi lòng ta đã ghắc ghi hình hài
Người con gái, cho ta sự yêu thương
Lòng ta đây sao cứ mãi vấn vương
Để lòng này cứ thầm thương thầm nhớ
Nhớ ánh mắt, nụ cười nàng duyên dáng
Cho ta vào một khoảng trời riêng tư
Con tim ta hình như đã thổn thức
Đã bắt đầu một nhịp đập yêu thương
Để hai chiếc lá suốt đời bên nhau.
Lời yêu người dấu ở đâu?
Để người tìm mãi ghép câu đợi chờ
Yêu là một chút ngẩn ngơ
Yêu là một chút thẫn thờ bên em
Yêu là thổn thức bao đêm
Yêu là ánh mắt môi mền trao nhau.
Lời yêu trôi dạt đi đâu
Để ai trọn kiếp ghép câu mong chờ!
Em ra đi với một nửa con đường
Một nửa trái tim, nỗi đau cũng chỉ còn một nửa
Anh có thể trách em chẳng vuông tròn lời hứa
Nhưng anh có làm gì để giữ mãi em đâu?
Thiếu anh rồi con sóng bỗng mồ côi
Con tàu vẫn ngược xuôi khách đông mà sao vắng
Cà phê đắng, sân trưa hè lặng nắng
Em đi sóng đôi vẫn như chỉ một mình
Trăng một nửa lẻ loi, thoảng cơn gió vô tình
Lại xô ngã trong em trùng trùng bao thành luỹ
Anh ẩn trong mỗi giấc mơ, len trong từng thoáng nghĩ
Biết mấy lỗi lầm chôn giấu được tình yêu?
Có trách thật nhiều, giận dỗi đến bao nhiêu
Khi tách khỏi nhau, em chỉ là một nửa
Một nửa trái tim, một nửa buồn vui, một nửa thôi, mãi mãi
Một nửa địa cầu, một nửa lạc loài, một nửa bình yên...
ST