Trong cuộc sống của bạn, không tránh có những lúc tâm trạng cảm thấy hoang mang, lo lắng, khập khiễng, ngay lúc đó tôi chợt nghe ca khúc Ru Ta Ngậm Ngùi của Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn. Có đoạn
Xin chờ những rạng đông
Đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong
Như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình.
Giữa tường trắng lặng câm
Bỗng tôi thao thức và suy nghĩ về cuộc đời mình, rồi bình tâm và lại có nghị lực để tiếp tục cuộc hành trình trong cõi trọ trần gian.
Trời vừa sáng, tôi vội tìm tới ngôi mộ của ông và thắp lên nén hương, đặt lên bó hoa, ngồi đó và thầm cảm ơn ông vì những gì ông mang lại cho đời và cho tôi.
Một đêm bước chân về gác nhỏ chợt nhớ đoá hoa tường vi
Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ .Giờ đây đã quên vườn xưa
Một hôm bước qua thành phố lạ , thành phố đã đi ngủ trưa
Đời ta có khi là lá cỏ , ngồi hát ca rất tự do
Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà , từ những phố kia tôi về...
Một đêm bước chân về gác nhỏ chợt nhớ đoá hoa tường vi
Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ .Giờ đây đã quên vườn xưa
Một hôm bước qua thành phố lạ , thành phố đã đi ngủ trưa
Đời ta có khi là lá cỏ , ngồi hát ca rất tự do
Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà , từ những phố kia tôi về...
ghé sang nhà bác vui nhỉ...còn được nghe cụ black hát nữa..hihi