...là khi tôi bắt đầu có được một công việc làm khá ổn định, tôi dần thực hiện những đam mê mà có thể với 1 người khác...nó quá dễ dàng đạt được.

Tiền thưởng Tết ở công ty chỉ đủ cho tôi mang niềm đam mê DSLR canon 450D về làm của riêng. Tôi lùng đọc khắp các forum về máy ảnh, những nhận xét, trải nghiệm của các tiền bối

trước khi đưa ra quyết định phù hợp nhất với mình. Giờ thấy mình đúng đắn.
Như bao bạn khác khi mới bước đầu lao vào cơn say tốn kém này, tôi đứng núi này nhìn núi nọ... - "Mình mua 450D với giá ngần ấy, thì cố thêm lấy 40D body, vay thêm tiền mua lense..." và cứ thế tôi dường như mất phương hướng.
Nhiều các anh các chị có thâm niên cầm máy, đưa ra những lời khuyên khiến tôi càng nghĩ càng thấy thấm. Nghệ thuật từ con tim được ánh mắt và đôi tay thực hiện, body hay ống kính chỉ đơn giản là phương tiện để biến nó thành sản phẩm mà thôi. Thỏa mãn niềm đam mê, niềm vui và trân trọng những gì đang có, tôi quyết định và ko hối tiếc.
Tôi say mê trong ngày đầu tiên cầm máy, chụp quanh nhà, các cháu, chụp 2 chú chó kưng. Thứ mọi nút bấm trên máy để cho ra những bức hình rồi lựa chọn. Do tôi làm việc liên quan đến công nghệ cũng nhìu nên những kĩ năng cơ bản nhất của chụp hình tôi cũng nắm bắt khá nhanh qua những hướng dẫn từ các diễn đàn. Con tim tôi càng mê mẩn...
Bức hình đầu tiên là người tôi yêu

Bức hình thứ hai là chiếc xe yêu quý gắn bó với tôi dù không lâu nhưng luôn bên cạnh trên mọi nẻo đường dài.

Bức hình tiếp theo mang cho tôi niềm vui nho nhỏ khi được bạn bè quan tâm và cũng có nghi ngờ về khả năng của mình. Dù biết những nhận định của họ cũng chỉ mang tính chất người xem ảnh đơn thuần, ko phải các tiền bối trong nghề ^^:

Rồi cũng thử xóa phông xem sao:

Và con sông Hồng thân yêu, nơi tôi ở - mùa này không còn nước nữa...

Đó là niềm vui của tôi...riêng tôi mà thôi.
bắt gặp mình trong đó, và hứa sẽ kiên trì với đam mê của mình.
Rốt cuộc thì cũng sắm được cho mình một chiếc SX40 HS, vì k am hiểu nhiều, chỉ vì đam mê, bất chấp, nên lúc mua phải quan tâm đến túi tiền nhiều hơn sản phẩm. Mấy ngày nay lên cty làm, mà cứ nôn nao với chiếc máy còn nằm yên trong balo, k thể lên ngang nhiên cầm máy bấm bấm trong văn phòng, đành lên mạng lục lọi các trang mạng, bắt gặp vuanhiepanh.com và xomnhiepanh.vn, với những bài viết càng khiến mình chộn tộn, đọc ngấu nghiến nó như sợ nó sẽ bị bốc hơi v.
Rốt cuộc thì vẫn chưa chụp được bức ảnh chân dung nào xóa phông đàng hoàng, buồn kinh khiếp, nhưng đang tự nhủ là k phải máy đâu. Và, phải kiên trì, nhiếp ảnh cũng như một môn học, k đơn giản tý nào.
...
bạn nào có kinh nghiệm chụp chân dung với phông nền và bokeh chia sẻ giúp mình với, đa tạ đa tạ
Em cũng nghèo, lại đang sinh viên, nghĩ đến DSLR là một giấc mơ tuy không dài nhưng thực hiện được cũng mệt. Lúc nào cũng chỉ là vật chất. Muốn tránh phụ thuộc vào đồng tiền, nhưng nhận ra mong muốn ấy lại được....mua bằng tiền!
Canon 40D
Canon 70-200mm 2.8L
Canon 50mm 1.8
Tamron 17mm-50mm